Tự bao giờ ta đã yêu mùa hạ
Nắng nồng nàn mà dịu mát bởi hương sen
Cánh sen thơm e ấp giấu hơi men
Gặp gió hạ mới bừng lên diệu vợi
Ta thầm hỏi Chúa yêu người đến lạ
Chẳng bao giờ để cõi thế cô đơn
Chẳng bao giờ để mùa hạ trống trơn
Gửi Sen đến xua bớt đời lửa cháy
Chúa đã đến cho dòng sông ta chảy
Rất dịu dàng sâu lắng nhịp tình yêu
Cứ hồn nhiên đi sẽ được mến thương nhiều
Trở lại thiên đường ta sống đời thơ ấu...
Tháng 5/2013 - Maria Phaolô Hồng Nhung
Nguồn tin: www.tonggiaophanhanoi